Địa lý Euboea

Giống như các hòn đảo của Hy Lạp, Euboea ban đầu được biết đến với các tên gọi khác vào thời cổ đại như Macris và Doliche bắt nguồn từ hình dạng của đảo, Ellopia và Abantis bắt nguồn từ các bộ tộc định cư tại đây.

Euboea được cho rằng vốn là một phần của lục địa, và được tách ra do một trận động đất. Điều này rất dễ xảy ra, bởi đảo nằm ở vùng lân cận của một đường đứt gãy, và cả ThucydidesStrabo đã viết rằng phần phía bắc của đảo đã bị động đất ở những thời điểm khác nhau. Ở lân cận Chalcis, cả phía nam và phía bắc, các vịnh cũng bị giới hạn tương ứng với câu chuyện hạm đội của Agamemnon đã bị cầm chân tại đây do nghịch gió. Tại Chalcis, nơi eo biển hẹp nhất, chỉ rộng 40 m, nó được gọi là eo biển Euripus. Những thay đổi bất thường của thủy triều diễn ra tại lối đi này là chủ đề được ghi chép từ thời cổ đại. Hiện nay, trông eo biển giống như một con sông. Một cây cầu đã được xây vào năm thứ 21 của Chiến tranh Peloponnesus (410 TCN). Tên gọi Euripus phát triển từ thời Trung cổ từ Evripo và Egripo, và dạng thứ hai dùng để chỉ toàn đảo. Vào thời Venezia, khi họ xâm lược khu vực, họ đã đổi tên đảo thành Negroponte, ý muốn nói đến cây cầu nối đảo với đất liền.

Các ngọn núi chính trên đảo bao gồm Dirphys (1.745 m), Pyxaria (1.341 m) ở phía đông bắc và Ochi (1.394). Vịnh lân cận là vịnh Pagasetic ở phía bắc, vịnh Malia, vịnh Bắc Euboea ở phía tây, vịnh Euboeavịnh Petalion.